Page 34 - Đi Tìm Lẽ Sống
P. 34
tình yêu. Tôi hiểu được làm sao mà một người không còn gì trên thế gian
này vẫn biết thế nào là hạnh phúc dù chỉ thoáng qua, đắm chìm trong suy
nghĩ về người mình yêu thương. Trong lúc cảm thấy cô độc, khi không thể
làm gì tích cực, khi điều duy nhất một người có thể làm là nhẫn nại chịu
đựng thì nỗi nhớ về những người yêu thương là niềm hạnh phúc duy nhất
của các tù nhân. Lần đầu tiên trong đời, tôi có thể hiểu được ý nghĩa của câu
nói: “Các thiên thần chìm đắm trong suy tư bất tận về một chiến thắng xa
xôi”.
Phía trước tôi có một người bị trượt chân, khiến cho những người đi sau
té nhào theo. Tên lính gác nhanh chóng chạy tới và quất roi vào họ. Vì vậy,
suy nghĩ của tôi bị gián đoạn một vài phút. Nhưng chẳng mấy chốc tâm hồn
tôi lại tìm thấy lối đi đến một thế giới khác, và tôi tiếp túc nói chuyện với
người vợ thân yêu: tôi hỏi cô ấy vài câu, cô ấy trả lời; cô ấy hỏi lại tôi vài
câu, và tôi đáp trả.
“Dừng lại!”.
Chúng tôi đã đến công trường. Mọi người hối hả vào khu lều tối với hy
vọng tìm thấy dụng cụ tương đối tốt. Mỗi người lấy một cái thuổng hoặc một
cái cuốc.
“Lũ lợn chúng bây không thể nhanh chân lên được à?”.
Chẳng mấy chốc chúng tôi quay lại vị trí làm việc trong hào của mình.
Dưới mỗi nhát cuốc, mặt đất đông cứng bị nứt ra và toé lửa. Mọi người đều
im lặng, dường như mọi suy nghĩ của họ đều bị tê cóng.
Hình ảnh về người vợ thân yêu chưa lúc nào phai mờ trong tâm trí tôi.
Bỗng nhiên tôi chợt nhận ra: Tôi thậm chí không biết nàng có còn sống hay
không. Tôi chỉ biết có một điều mà giờ đây tôi hiểu rất rõ: Tình yêu không
chỉ gắn liền với sự hiện hữu của thể xác. Tình yêu tìm thấy ý nghĩa sâu sắc
nhất trong tâm trí, trong chính nội tâm của con người. Cho dù người ấy có
thực sự tồn tại, có còn sống hay không cũng không quan trọng.
Tôi không biết vợ mình có còn sống hay không, và tôi không có cách nào
để biết được điều đó (trong suốt thời gian ở tù, các tù nhân không được trao
đổi thư từ); nhưng điều đó cũng không quan trọng vào lúc ấy. Tôi không cần
phải biết, bởi không gì có thể vượt qua sức mạnh tình yêu, không gì có thể
chạm vào tình cảm thiêng liêng tôi dành cho nàng. Nếu sau này tôi có biết
rằng vợ mình đã chết đi nữa thì tôi nghĩ điều đó cũng không quấy nhiễu bản
thân tôi cũng như ảnh hưởng đến hình ảnh nàng trong lòng tôi, những cuộc
trò chuyện trong tâm trí giữa chúng tôi vẫn sẽ sống động, viên mãn. “Hãy
khắc tên tôi trong trái tim của em, tình yêu cũng mạnh như cái chết”.