Page 176 - Nền giáo dục của người giàu
P. 176

George Bernard Shaw đã nói như vậy. “Một người thiếu hiểu biết khăng
           khăng ép hoàn cảnh phải phù hợp với mình. Vì thế mọi sự phát triển đều dựa
           vào người hiểu biết.”



           Hal Elrod không “tạo ra” hay lựa chọn thực tế đau thương với vụ tai nạn
           nghiêm trọng, anh ấy đã tự tạo ra cho mình mọi thứ sau tai nạn. Anh đã tự
           thuật lại câu chuyện từ đầu đến cuối. Trong khi tất cả mọi người đều coi vụ
           tai nạn như một thảm họa giáng xuống và là nỗi bất hạnh trong suốt phần đời
           còn lại thì Hal chọn coi đó như là cơ hội phát triển, phát triển mối quan hệ

           sâu sắc hơn với cuộc sống, trở thành một người mạnh mẽ hơn vươn tới
           những tầm cao hơn trong cuộc sống. Sau tai nạn, anh ấy trở lại với cuộc sống
           bất chấp những thương tật vĩnh viễn.



           Đây là một kỹ năng mà hầu hết những người được phỏng vấn trong cuốn
           sách này đều tôi rèn để viết nên kịch bản thành công hoàn hảo cho chính
           mình.


           Tỷ phú nhặt rác và huyền thoại về công việc bần cùng


           Thời còn học trung học ở Deerfield Academy, khi đang mệt nhoài với bài

           tiểu luận suốt đêm tới tận 3 giờ sáng, tôi ngồi nghỉ và quay sang hỏi một
           người bạn cùng phòng ký túc xá rằng tại sao tất cả chúng ta lại phải học hành
           hùng hục như thế. Câu trả lời đầu tiên đó là “để vào được trường danh

           tiếng.”


           Chúng ta bị ám ảnh bởi trường đại học, chúng ta sẽ học trường nào, thứ bậc
           ra sao. Đương nhiên, Harvard, Yale, Princeton, Columbia, Brown, Stanford,
           MIT Pen, và Duke đều là những trường hàng đầu hoặc Williams, Dartmouth,
           Middlebury hay Amherst luôn dành cho những người muốn học ở một

           trường nhỏ hơn. Những trường danh tiếng khác như Georgetown, Cornell,
           Johns Hopkins, Tufts và NYU cũng vậy. Nỗi sợ hãi thường trực của chúng ta
           là không vào được trường danh tiếng và bất đắc dĩ phải vào trường cấp trung

           ít nổi tiếng hơn.


           Đêm hôm đó, tôi thắc mắc nhiều hơn bình thường. Tôi thường không đặt câu
           hỏi vì ở Deerfield, những câu trả lời quá đỗi hiển nhiên. Có thể vì tôi thiếu
           ngủ quá nên không suy nghĩ được thông suốt.


           “Chính xác thì, tại sao học tập tại các trường đại học danh tiếng lại quan

           trọng đến thế?”


           “Để kiếm được việc tốt.”
   171   172   173   174   175   176   177   178   179   180   181