Page 180 - Nền giáo dục của người giàu
P. 180

Nếu có tư duy làm chủ, thì cho dù bạn có xuất phát từ đâu, bạn cũng sẽ tìm
           được đường trở thành người bán hamburger giỏi nhất, tiếp đến là tìm được
           đường quản lý một chuỗi các cửa hàng khác, tiếp đến là nâng tầm trách

           nhiệm và khả năng lãnh đạo của mình trong một lĩnh vực nào khác nữa, cứ
           thế, v.v… Đương nhiên, không phải hầu hết những người thu gom rác đều sẽ
           thành lập nên những đế chế thu gom và xử lý rác trị giá hàng tỷ đô-la.
           Nhưng thật sai lầm khi tuyên truyền rằng nếu ai đó bắt đầu với một công
           việc bần cùng sẽ gắn liền với “nghiệp” đó cả đời. Điều đó sẽ trở thành sự

           thật nếu bạn không bao giờ tự nỗ lực học hỏi vươn lên. Nhưng những người
           trong cuốn sách này chọn cách nhìn nhận những công việc đó là những trải
           nghiệm trả phí để học hỏi về kinh doanh, lãnh đạo và tư duy làm chủ.



           David Ash, nhà đầu tư bất động sản, nói với tôi rằng: “Tôi học hỏi, quan sát
           mọi thứ khi học nghề – thậm chí cả những công việc nhân viên quèn. Tôi
           quan sát mọi thứ như thể điều này tạo tiền đề để tôi tiến lên thêm một bậc
           nữa trên nấc thang thành công. Việc làm đó cho phép tôi trải nghiệm hết
           những công việc dưới đáy xã hội để đặt nền móng cho hành trình thành công

           trong tương lai.


           Trên hành trình này, tôi luôn tự động viên mình bằng cách nói: “Đây không
           phải là tôi, tôi là một người khác thành công hơn – nhưng tôi cũng tâm niệm

           rằng thành công phải được ươm mầm từ những hành động như thế này. Tôi
           phải trải nghiệm hết những công việc khó khăn vất vả mà nhiều người khác
           khinh rẻ, bởi chúng là bước đệm cho tôi kinh nghiệm và nhân cách để trở
           thành người thành công hơn nữa, vào một ngày không xa.


           “Vì thế tôi hoan hỉ trong những thách thức mà mình phải đối mặt vì mọi

           hành trình thành công đều phải bắt đầu từ những nấc thang thấp nhất.


           “Tôi đọc về người đàn ông thành lập chuỗi khách sạn Ritz–Carlton, César
           Ritz. Anh ấy cũng đi lên từ hai bàn tay trắng, một học sinh bỏ học và làm

           phục vụ trong một khách sạn. Sau đó một thời gian, anh ấy lên vị trí quản lý
           khách sạn và sau đó sở hữu chúng và bắt đầu thành lập một chuỗi khách sạn
           đẳng cấp quốc tế.


           “Điều gì phân biệt một nhân viên phục vụ, tiếp đến là chủ sở hữu khách sạn
           đó rồi đến một chuỗi khách sạn với một người mãi chỉ là một nhân viên phục

           vụ luôn thường trực cảm giác cay đắng và tức giận với công việc phục vụ
           suốt đời?


           “Ồ, người chủ sở hữu khách sạn, ngay từ đầu đã không nhìn nhận bản thân là
   175   176   177   178   179   180   181   182   183   184   185