Page 87 - Đi Tìm Lẽ Sống
P. 87

cho một người không thể đạt được điều ấy. Ở Đức, tôi đã mô tả sơ đồ đối
           nghịch này vào đầu năm 1939            [20] . Theo cách tiếp cận này, tôi yêu cầu bệnh

           nhân mắc chứng sợ hãi hãy dự báo, thậm chí trong một khoảnh khắc, chính
           xác nỗi sợ của mình.

               Hãy để tôi đưa ra một trường hợp khác. Một bác sĩ trẻ nhờ tôi tư vấn vì

           anh ấy bị chứng sợ đổ mồ hôi. Lúc nào anh ấy cũng lo rằng mình sẽ đổ mồ
           hôi ào ạt và chính sự lo lắng này cũng đủ khiến anh ấy ướt đẫm mồ hôi rồi.
           Để cắt đứt vòng luẩn quẩn này, tôi đã khuyên bệnh nhân rằng khi bọ đổ mồ
           hôi, anh ấy cứ tự nhiên để cho mọi người biết mình có thể đổ mồ hôi nhiều

           như thế nào. Một tuần sau anh ấy quay lại và báo rằng hễ khi nào anh gặp
           một người có thể khiến anh lo sợ thì anh lại tự nói với mình rằng: “Trước kia
           mình chỉ chảy mồ hôi khoảng một lít thôi, nhưng giờ mình sẽ đổ mồ hôi ít
           nhất là hơn 10 lần như thế!”. Kết quả là sau khi phải chịu chứng bệnh khó

           chịu ấy suốt bốn năm, chỉ sau một tuần điều trị, anh ấy đã không còn phải
           bận tâm về nó nữa.

               Bạn đọc ắt hẳn sẽ thấy rằng quá trình này đi cùng với việc thay đổi thái

           độ của bệnh nhân, bởi vì nỗi sợ của họ được thay thế bằng một mong muốn
           trái ngược. Với phương pháp điều trị này, mọi nỗi lo âu, sợ hãi của người
           bệnh sẽ được giải toả.


               Tuy nhiên, khi sử dụng phương pháp suy nghĩ đảo nghịch, phải biết vận
           dụng kỹ thuật phân tách đối tượng ra khỏi bản thể cố hữu, đặc biệt là phải
           biết phát huy khiếu hài hước. Khả năng cơ bản để tách một người ra khỏi
           bản thể của họ được hiện thực hoá khi kỹ thuật của liệu pháp ý nghĩa mà ta
           gọi là suy nghĩ đảo nghịch được áp dụng. Cùng lúc ấy, bệnh nhân có thể tự

           tách  mình  ra  khỏi  chứng  loạn  thần  kinh  chức  năng.  Trong  quyển  The
           Individual and His Religion (Cá nhân và tôn giáo), Gordon W. Allport                           [21]

           cũng có đồng quan điểm: “Người bị rối loạn thần kinh chức năng mà biết
           học cách cười với chính mình thì có thể tự kiểm soát được mình, và chứng
           bệnh của họ có thể được khắc phục”               [22] . Suy nghĩ đảo nghịch chính là sự

           khẳng định từ kinh nghiệm thực tiễn và những ứng dụng lâm sàng trong phát
           biểu của Allport.

               Một vài ví dụ sau đây có thể giúp bạn hình dung cụ thể hơn về ứng dụng

           của phương pháp này. Có trường hợp bệnh nhân là một thủ thư, ông đã đến
           nhiều bệnh viện để được điều trị bằng nhiều phương pháp khác nhau nhưng
           không thành công. Khi được đưa vào khoa của tôi, ông ấy ở trong tâm trạng
           cực  kỳ  suy  sụp.  Người  thủ  thư  thú  nhận  rằng  ông  gần  như  muốn  tự  sát.

           Trong nhiều năm, ông đã chịu đựng chứng co cứng cơ cổ tay và không thể
           cầm bút được, và gần đây căn bệnh trở nặng hơn đến nỗi ông có nguy cơ mất
   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92