Page 61 - Nguồn gốc dân tộc Việt Nam
P. 61
mà phải thua ; hai là cái văn hóa cố hữu của người Lạc-Việt
bấy giờ còn chứa nhiều yếu tố sơ khai và bảo thủ, không đủ
sức chống lại được văn hóa Trung-hoa đương đầy sinh khí
tiến thủ, cho nên rốt cuộc phải thất bại.
Mã-Viện là đại biểu cho lực lượng ngoại xâm, mà đồng
thời lại đại biểu cho văn hóa mới, sẽ mặc sức tung hoành
biến đổi diện mục các xã hội Lạc-Việt. Sử chép rằng : « Viện
đi qua chỗ nào là đặt quận huyện, xây thành quách, đào
sông tưới ruộng… Lại tâu hơn mười việc về luật người Việt
khác với luật người Hán và thi hành pháp chế cũ (của người
Hán) đối với người Việt để ước thúc họ » (Hậu hán thư,
q.54). Câu sách ấy cho chúng ta biết rằng Mã Viện nhận
thấy chính sách rộng rãi đối với chế độ phong kiến ở đất Việt
rất nguy hiểm cho sự thống trị của nhà Hán, nên xin bỏ chế-
độ phong kiến mà đặt chế độ quận huyện để giao cho quan
lại Trung-hoa trực tiếp trị dân. Những bộ-lạc của các lạc-
tướng xưa, bấy giờ đổi thành huyện ở dưới quyền cai trị của
quan huyện-lệnh, đại để là người ngoại quốc. Hạt nào lớn
quá Mã-Viện lại chia nhỏ ra cho quan tướng lại có thể trông
nom mật thiết được. Về phương diện kinh-tế và xã-hội, đại
khái Mã-Viện cùng đem những phương thức của người
Trung-hoa mà bắt người Lạc-Việt phải theo.
*
Chúng ta có thể xem cuộc kinh lý của Mã-Viện là một
cuộc cách mệnh. Cũng như mọi cuộc cách mệnh cuộc này là
qui kết của một lịch trình biến chuyển lâu dài chứ không phải
là một hiện tượng đột khởi. Chúng ta đã biết rằng ngay đầu
thế kỷ thứ 2 tr. K.ng. nước Âu-lạc thuộc nhà Triệu, rồi đến
cuối thế-kỷ ấy lại bị nội thuộc nhà Hán. Dẫu trong suốt hai