Page 63 - Nguồn gốc dân tộc Việt Nam
P. 63
lớn có đường vết khuôn, những miếng giáp đồng, những dao
găm, những đồ nửa đồng nửa sắt.
Xét các đồ ấy thì chúng ta nhận thấy rằng ở giữa thế kỷ
thứ nhất, ảnh hưởng của kỹ thuật Trung-hoa đối với kỹ-thuật
của người Lạc-Việt, tuy đã có ngấn-tích, nhưng hãy còn
mỏng mảnh, mà kỹ thuật thuần túy Lạc-Việt vẫn còn thịnh
lắm. Nhưng sau cuộc kinh lý của Mã-Viện, chính sách đồng
hóa của người Trung-quốc đã được thuận tiện, sự áp bách
của văn hóa Trung-quốc càng ngày càng sâu, cho nên cách
hơn một nghìn năm sau, trong những đồ đào được ở Đông-
sơn về đời Tống chỉ có những đồ gốm của người Trung-hoa,
mà đồ đồng của người Lạc-Việt thì đã mất hẳn dấu vết.
Về phương diện chủng tộc thì, như chúng ta đã biết,
người Lạc-Việt ở buổi đầu có lẽ còn mang rất ít yếu-tố mông-
gô-lích. Có lẽ trải qua hai thế-kỷ nội thuộc nhà Triệu và nội
thuộc nhà Tây-Hán đã có sự lai giống sơ sài khiến những
yếu-tố mông-gô-lích trong cơ cấu chủng tộc của người Lạc-
Việt thêm lên, song yếu-tố anh-đô-nê vẫn chiếm phần chủ
yếu. Nhưng sau cuộc kinh lý của Mã-Viện, sự tạp chủng với
người Hán tộc đã đem cái kết quả ghê gớm là cách non
nghìn năm sau, cái mặt của người đàn bà về đời Tống đào
16
được ở Đông-sơn đã thành mặt mông-gô-lích, chỉ cái đầu
lâu là còn tính chất anh-đô-nê mà thôi.
Cuộc kinh lý của Mã-Viện, mở đầu cho cuộc đô hộ nặng
nề trong non một nghìn năm của người Trung-quốc đã có cái
kết quả là biến hẳn chủng-tộc và văn hóa của người Lạc-
Việt, đến nỗi, theo bề ngoài người ta có thể nói rằng dân tộc
Việt-Nam ngày nay về chủng tộc cũng như về văn-hóa, khác
hẳn với người Lạc-Việt xưa. Cuộc kinh lý của Mã-Viện thực