Page 42 - Nguồn gốc dân tộc Việt Nam
P. 42
đất Điền-trì (tỉnh Vân-Nam ngày nay) là đất nước Sở mới
chiếm. Có lẽ con vua Thục lánh thân ở đất ấy thuộc phạm vi
thế lực của Sở là nước cừu địch của Tần. Có lẽ dung thân ở
một vùng nào trong đất Điền-trì tiếp cảnh với đất Tây-Âu và
Lạc-Việt, con vua Thục đã tự xưng là Thục-vương để tự ủy,
và có lẽ đến đời sau, con Thục-vương ấy cảm thấy đất dung
thân là nơi chật hẹp nghèo nàn lại tiếp cảnh với miền đất
nhà Tần mới chinh phục sau khi diệt được lục quốc mà thống
nhất Trung-hoa, thì không thể dễ dàng phát triển, bèn đem
đồ đảng lấn đất Tây-Âu và Lạc-Việt ở miền Đông-Nam. Thục-
Phán hẳn là đi theo lối con đường xe lửa Điền-Việt ngày nay,
qua Khúc tịnh, Mông-tự, rồi theo sông Hồng-hà qua đến đất
Lạc-Việt. Ở đó Phán cướp được trung tâm điểm đất Lạc-Việt
là Mê-linh, hạ vua Lạc-Việt xuống làm tù trưởng cho giữ
miền Mê-linh làm thái ấp ; có lẽ Phán thần phục được luôn
các bộ lạc Tây-Âu ở miền Nam Quảng-tây, giao cho tù
trưởng họ là Dịch-Hu-Tống trông nom. Sau khi đã hàng phục
được cả hai nhóm Lạc-Việt và Tây-Âu, Thục-Phán họp lại làm
một nước, đặt tên là Âu-Lạc – có ý là do Tây-Âu và Lạc-Việt
họp thành – và đóng đô ở miền Cổ-loa ngày nay, tự xưng
hiệu là An-dương-vương, có lẽ là muốn nhớ lại tên cố hương
là Hoa-dương, tên miền đất nước Thục ở Tứ-xuyên.
Việc Thục-Phán vào đất Việt có lẽ xảy ra trước khi quân
Tần đánh Tây-Âu (năm 245 tr.k.ng.)
Truyền thuyết cho chúng ta biết rằng An-dương-vương
xây thành theo hình trôn ốc, và dùng nỏ thần của thần Kim-
qui cho để giữ nước. Chúng ta có thể suy đoán rằng sau khi
dựng nước, Thục-Phán tất đã đem văn hóa của quê hương
mình là nước Thục mà du nhập cho người Việt, đã đem chế
độ qui mô của nước Thục cũ mà đoàn kết các bộ-lạc người