Page 148 - Nền giáo dục của người giàu
P. 148

Nếu mọi người chẳng nghĩ đến điều gì khi nghe thấy tên bạn, bạn không hề
           có thương hiệu.


           Và, các bạn thân mến, đó là cả một vấn đề. Bởi thương hiệu của bạn là một

           trong những tài sản lớn nhất và trong hầu hết các trường hợp, nó còn quan
           trọng hơn cả bản CV của bạn. Thương hiệu càng lớn, bản CV sẽ không thành
           vấn đề. Ngược lại, nếu bản CV hoàn hảo nhưng bạn lại chẳng có thương hiệu
           thì vị trí 347 trên 500 bản CV hoàn hảo chắc chắn dành cho bạn!


           Thương hiệu của bạn sẽ cho phép bạn kiếm khá tiền với thời gian và tầm

           nhìn của mình giống như Marina. Nó mở ra nhiều cơ hội trong sự nghiệp của
           bạn và thật khó tưởng tượng nếu bạn không có thương hiệu. Những người
           học đại học thường dành phần lớn thời gian để làm CV và vài năm sau bổ

           sung thêm để hoàn chỉnh hơn nữa bản CV đó, nhưng họ lại không quan tâm
           đầu tư thời gian xây dựng danh tiếng. Đó là một sai lầm vô cùng lớn về việc
           đầu tư thời gian, tiền bạc và chú ý sai chỗ.


           Dựa trên cơ sở này, Seth Goldin nói với tôi: “Nếu anh quyết định rời trường
           thay vì hoàn thành chương trình học, hãy quyết định tự học cái gì đó mà anh

           nghĩ là quan trọng – đó là câu chuyện của anh. Ai cũng cần một câu chuyện
           để tìm được việc. Ở bìa sau cuốn sách của anh The power of eye contact
           (Tạm dịch: Sức mạnh của giao tiếp bằng ánh mắt) có đề cập đến thông tin

           anh học tại Đại học Brown. Đó là câu chuyện của anh. Câu chuyện của anh
           có thể là anh có blog được nhiều người biết đến nhất viết về độ an toàn trên
           máy bay. Và nếu đã có được như vậy, anh sẽ tìm được một công việc PR về
           sự an toàn trên máy bay, đó thực sự là câu chuyện tuyệt vời. Câu chuyện đó
           hay hơn nhiều câu chuyện anh đi học tại Đại học Brown.”



           Khi Seth nói đến vấn đề cuối cùng, về sự an toàn trên máy bay, tôi đã há hốc
           miệng vì kinh ngạc. Tôi thực sự biết tác giả của blog viết về độ an toàn trên
           máy bay được nhiều người biết đến nhất. Cô ấy là phóng viên hàng không

           cao cấp của tạp chí New York Times. Cô ấy đã viết một cuốn sách về sự an
           toàn trên máy bay cho nhà xuất bản HarperCollins và đang viết dở một cuốn
           sách khác về chủ đề này. Cô ấy là Giám đốc Điều tra của Kreinder &
           Kreinder, một hãng luật vận tải hàng đầu, từ năm 2001 đến năm 2008.


           Cô ấy là mẹ của Marian Schembari, Christine Negroni

           (http://www.christinenegroni.com). Và bạn thử đoán xem? Cô ấy không có
           bằng đại học, chỉ học một trường cao đẳng không mấy danh tiếng. Sau khi
           làm việc ở một đài truyền hình suốt mùa hè năm thứ nhất, cô thích thú với

           công việc này nhiều đến mức không quay lại trường học nữa. Cô kiếm sống
   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153