Page 16 - Nguồn gốc dân tộc Việt Nam
P. 16
II. GIAO-CHỈ VÀ VIỆT-THƯỜNG
Ở đời thái-cổ – đời Nghiêu Thuấn Hạ Thương trong lịch-
sử Trung hoa – trong khi người Hán-tộc đương còn quanh
quẩn ở lưu vực sông Hồng-hà và sông Vỵ-thủy, thì ở miền
Nam, trong khoảng lưu vực sông Dương-tử, sông Hán và
sông Hoài, có những người văn hóa khác hẳn với văn hóa
của người phương Bắc, mà trong thư tịch xưa của Trung-hoa
người ta gọi chung bằng tên Man Di. Từ đời Nghiêu Thuấn
(đại khái thế kỷ 20 về trước) người Hán tộc sống trên tảng
đất hoang thổ phì nhiêu đã biết kinh tế nông nghiệp rồi.
Người Man Di ở phương Nam, sống trong các rừng, các đầm
và hai bên bờ sông, trên bờ biển, thì còn sinh hoạt bằng
nghề săn bắn, nhất là nghề đánh cá. Theo các thư tịch xưa
thì cái phong tục đặc thuộc của người Man Di – có lẽ là của
những nhóm Man Di làm nghề đánh cá ở hai bên bờ sông lớn
– là tục cắt tóc xăm mình. Người ta giải thích tục ấy rằng vì
người Man Di phần nhiều sinh hoạt ở trong nước, thường bị
loài giao long, tức thuồng luồng, là loài cá sấu lớn ở miền
Dương-tử, làm hại, nên họ xăm mình thành hình trạng giao
long để khi họ lặn xuống nước, loài giao long tưởng họ là
đồng chủng bèn không làm hại nữa. Còn tục cắt tóc có lẽ là
để lặn lội cho thuận tiện.
Trong các nhóm người Man Di ở rải rác trong miền lưu
vực sông Dương-tử, có một nhóm từ đời Nghiêu Thuấn đã
giao tiếp với người Hán tộc là dân tộc khai hóa sớm hơn họ.
Người Hán tộc thường gọi họ là người Giao-chỉ. Đem đối
chiếu những điều thư tịch xưa chép về đất Giao-chỉ, người ta
có thể nhận định đất ấy ở về miền tỉnh Hồ-nam ngày nay, ở