Page 12 - Nguồn gốc dân tộc Việt Nam
P. 12

I. NGUỒN GỐC TRUYỀN KỲ






                   Theo  sử  cũ  và  truyền  thuyết  thì  viễn  tổ  của  dân  tộc

           Việt-Nam  là  Kinh-Dương-vương  là  cháu  bốn  đời  của  Thần-

           Nông.  Cháu  ba  đời  của  Thần-Nông  là  Đế-Minh  sinh  ra  Đế-

           Nghi, rồi đi tuần thú phương Nam. Đến miền Ngũ-lãnh, Đế-

           Minh  lấy  con  gái  bà  Vụ-Tiên,  sinh  được  một  người  con  trai

           khác, tư chất thánh trí thông minh, nên Đế-Minh rất quý mà

           muốn  truyền  ngôi  cho.  Nhưng  người  này  không  nhận,  cố

           nhường  cho  anh.  Đế-Minh  bèn  lập  Đế-Nghi  nối  ngôi  ở

           phương Bắc, và phong cho người con thứ làm Kinh-Dương-

           vương, trị phương Nam gọi là nước Xích-qui.


                   Kinh-Dương-vương  lấy  con  gái  Thần-Long  là  vua  hồ

           Động-đình, sinh được một con trai đặt tên là Sùng-Lãm, nối
                                                                                                             1
           ngôi cha, hiệu là Lạc-Long-quân. Sách Lĩnh-Nam trích quái

           chép rằng :


                   « Lạc Long-quân nối ngôi cha, dậy dân cách cầy cấy và

           cách mặc cách ăn… Thường thường ở Thủy-phủ mà nhân dân

           cứ bình yên vô sự. Khi dân có việc thì cứ gọi Long-quân rằng

           : Bố ơi sao không đến dạy vẽ cho chúng con ? Long-quân tức

           đến ngay… Con Đế-Nghi là Đế-Lai trị phương Bắc, nhân thiên

           hạ thái bình… bèn đi thăm nước Xích-qui ở phương Nam. Bấy

           giờ  Long-quân  còn  ở  Thủy-phủ,  trong  nước  không  có  chủ.

           Đế-Lai  để  con  gái  yêu  ở  hành  tại  rồi  đi  thăm  các  địa

           phương… Đế-Lai mến cảnh quên về. Dân phương Nam khổ

           sở vì những nỗi phiền nhiễu… bèn cùng nhau to tiếng gọi lên

           : Bố ơi ở đâu ? Sao để cho chúa phương Bắc đến xâm nhiễu

           dân chúng ? Long-quân đến thấy Âu-cơ một mình ở hành tại,

           bèn yêu… Âu-cơ vui theo… Long-quân và Âu-Cơ ở với nhau,
   7   8   9   10   11   12   13   14   15   16   17