Page 33 - Nền giáo dục của người giàu
P. 33
“Rủi ro lớn nằm ở chính những gã khổng lồ này. Chúng tôi nghĩ, phải nỗ lực
hơn nữa nếu không muốn bị họ đánh bại. Số lượng người sử dụng Friendster,
MySpace, thậm chí LiveJournal vào thời điểm đó nhiều hơn chúng tôi hàng
triệu người,” Dustin chia sẻ.
“Một người có tên là Adam Goldberg đã thành lập Cộng đồng CU ở
Columbia trước khi chúng tôi thành lập Facebook khoảng một kỳ học. Hiện
tại anh ấy là bạn tôi. Adam thực sự rất giỏi thiết kế mạng xã hội. Ngay sau
khi thấy chúng tôi thực hiện chiến lược liên–trường thì anh ấy đã cùng tham
gia. Vào thời điểm đó, dự án không có vẻ gì là bỏ đi, nó giống một cơ hội
kinh doanh hấp dẫn nhưng thực tế có rất nhiều đối thủ lớn và họ hoàn toàn
có thể đánh bại chúng tôi bất cứ lúc nào, đặc biệt là Google. Họ dễ dàng
giành chiến thắng vào năm 2004. Đương nhiên, bây giờ đã là câu chuyện
khác”.
Dustin cùng các bạn đồng môn, các bạn cùng phòng và hai nhà đồng sáng
lập Mark Zuckerberg và Chris Hughes đã đưa ra một quyết định táo bạo là
chuyển đến Palo Alto mùa hè năm 2004 với dự định trở lại Harvard vào mùa
thu. “Nhưng vừa qua tháng 6, Facebook có thêm khoảng 150 nghìn người sử
dụng và chúng tôi nghĩ: ‘Việc vừa học vừa làm thật khó cho dù không có 60
đến 80 giờ học trên lớp, đi kèm với bài tập về nhà và bài tập lớn mỗi tuần.
Chúng tôi bắt đầu tự hỏi ‘Việc quay trở lại trường trong học kỳ tới, vừa điều
hành công ty vừa học liệu có cần thiết?’ Chúng tôi nhanh chóng nhất trí với
nhau rằng: ‘Không, chúng tôi có thể sẽ thất bại nếu ôm đồm cả hai việc’. Vì
thế Mark và tôi quyết định không quay trở lại Harvard.”
Tới đây tôi mới hỏi Dustin: “Rất nhiều người trên thế giới nghĩ rằng được
vào học tại Harvard thực sự là một cơ hội tuyệt vời và một khi tốt nghiệp
Harvard, chúng ta sẽ có cuộc sống ổn định. Còn anh, anh đã có trong tay cơ
hội tuyệt vời đó và công ty mới thành lập được 6 tháng đang chưa chắc chắn
về khả năng giành chiến thắng, tại sao anh vẫn quyết định chấp nhận rủi ro
như thế?”
“Đầu tiên,” anh ấy nói, “Harvard cho phép bạn bảo lưu kết quả học trong
một thời gian. Vì thế, tôi có thể quay lại khi nào muốn. Bạn bè của tôi có thể
đã rời khỏi trường nhưng tôi có thể kết giao lại. Dự án này là một rủi ro
nhưng rủi ro không lớn khi so sánh với cơ hội lúc đó.
“Tôi gọi cho bố mẹ và nói rằng: ‘Con sẽ nghỉ học một kỳ và xem tình hình
thế nào.’ Bố tôi rất phấn khởi: ‘Tuyệt vời, bố cũng không đủ tiền cho con học
kỳ tiếp theo đâu!’ (cười)