Page 30 - Nền giáo dục của người giàu
P. 30
mình vào một ước mơ duy nhất hay chán nản sau khi bị phá sản. Họ không
bao giờ từ bỏ việc nắm bắt một mong muốn bất kỳ nào đó và chọn lựa những
công việc an toàn nhưng tẻ nhạt, họ tiếp tục thử - sai chúng, nỗ lực và kiên
trì trước mọi thất bại. Họ tìm mọi cách xoay xở cho đến khi tìm ra sự hấp
dẫn mới.
“Tôi không thể cưỡng lại được. Đó là cơn nghiện. Đó là ước muốn không thể
kiềm chế được,” Mike nói và nở một nụ cười tinh quái khi tôi phỏng vấn tại
văn phòng của anh ở San Francisco. Mike có ý thức nuôi dưỡng lòng kiên
trì. Sau thất bại, họ sẵn sàng đứng lên, phủi bụi, chấp nhận tình thế và thử
một lần nữa. Đó là yếu tố tiên quyết trong quá trình học hỏi. Nếu không có
thất bại, sẽ không có thành công. Những con người này nghiện học hỏi thực
tế. Việc học hỏi đó tất yếu liên quan đến thất bại, rất nhiều là khác.
“Những người từng thành công vẫn có thể tiếp tục mắc sai lầm. Đơn giản là
họ được trải nghiệm nhiều hơn mà thôi,” Mike đã nói với tôi. “Đó là sự khác
biệt”. Mike cho rằng, thế hệ trẻ ngày nay, những người muốn kết hợp niềm
đam mê với tiền bạc nên “bắt đầu với niềm đam mê và động lực. Bạn phải có
được niềm khao khát, đam mê rồi hãy bắt tay vào thực hiện một số việc. Hãy
thử một vài công việc kinh doanh nhỏ lẻ. Giắt túi một vài thất bại. Xác định
những điều nên làm và không nên làm và đừng quan tâm đến thất bại, hãy
quan tâm đến việc bạn học được gì.”
Từ trước đến nay, làn sóng dấy lên trong các cuộc thảo luận là liệu con số
không chính thức 95% các doanh nghiệp nhỏ thất bại trong 5 năm đầu tiên
mới bước chân vào kinh doanh có gợi cho bạn suy nghĩ gì khi bắt đầu theo
đuổi ước mơ của mình không? Số liệu này mang lại hình ảnh 95% các chủ
sở hữu doanh nghiệp đều trở thành kẻ ăn xin đường phố sau khi bán nhà để
chi trả cho các khoản nợ kinh doanh của mình.
“Số liệu đó chỉ là mớ chuyện tào lao,” John Kaufman, tác giả cuốn sách The
Personal MBA: Master the Art of Business (Tạm dịch: MBA: Chuyên gia về
nghệ thuật kinh doanh) nói với tôi như vậy. Anh ấy phân tích rằng số liệu
này dựa trên số lượng Schedule C (lợi nhuận hoặc thất bại từ các hoạt động
kinh doanh) đã lưu trữ hoặc các mẫu đơn khác liên quan đến việc sở hữu
kinh doanh, sau đó việc lưu trữ ngừng ở một thời điểm nào đó. Ngoài ra, “số
liệu đó được tính toán dựa trên số lượng các doanh nghiệp thoái vốn trong
vòng 5 năm mà không phá sản hoặc các chủ doanh nghiệp ngừng cung cấp
dịch vụ, sản phẩm mãi mãi. Vẫn có trường hợp các công ty không đủ tiền để
tiếp tục với lĩnh vực hiện tại và chuyển sang hướng kinh doanh mới. Cũng có
khi doanh nghiệp được mua lại. Đó thực sự là dấu hiệu đáng mừng. ‘Công ty