Page 75 - Đi Tìm Lẽ Sống
P. 75

người đó vẫn còn phải hoàn thành, hoặc khoảng trống giữa con người hiện
           tại của người đó với con người mà họ muốn trở thành. Sự căng thẳng đó là
           điều vốn có trong con người và cũng là điều không thể thiếu đối với một tinh

           thần khoẻ mạnh. Vì vậy, chúng ta không nên ngần ngại trong việc thách thức
           con người bằng những mục đích sống thật ý nghĩa mà người đó có thể thực
           hiện. Chỉ có như thế chúng ta mới có thể khơi dậy khát khao sống tiềm tàng
           trong bản thân người đó. Một số nhà tâm lý học cho rằng điều mà con người
           cần đầu tiên là trạng thái cân bằng về tâm lý, hay theo cách gọi sinh học là

           “trạng thái nội cân bằng”, ví dụ như trạng thái bình tĩnh, tôi xem đây là một
           nhận thức sai lệch nguy hiểm trong phương pháp giải toả tâm lý. Điều mà
           con người thực sự cần không phải là trạng thái bình tĩnh mà là sự phấn đấu

           và đấu tranh cho một mục tiêu xứng đáng, một công việc được tự do lựa
           chọn. Điều mà con người cần không phải là việc loại bỏ căng thẳng bằng bất
           cứ giá nào mà là nhu cầu thực thi ý nghĩa tiềm tàng trong cuộc sống của
           mình. Điều mà con người cần không phải là trạng thái nội cân bằng mà là
           một động lực tinh thần, chẳng hạn như các động lực liên quan đến sự tồn tại

           của con người giữa trường căng thẳng của hai cực, một cực tượng trưng cho
           ý nghĩa cần phải thực thi và cực kia tượng trưng cho người phải thực hiện
           nó. Và ta không nên nghĩ rằng điều này chỉ đúng trong những hoàn cảnh

           bình thường; ở những người bị rối loạn tinh thần, điều này thậm chí còn rõ
           ràng hơn. Nếu các kiến trúc sư muốn gia cố mái vòm lung lay, họ cần phải
           gia tăng tải trọng ở phía trên để các phần của mái vòm kết chặt hơn. Vì vậy,
           nếu một nhà trị liệu muốn gia cố sức khoẻ tinh thần của bệnh nhân, họ không
           nên sợ khi phải tạo ra một mức độ căng thẳng qua việc tái định hướng về ý

           nghĩa cuộc sống cho các đối tượng họ điều trị.

               Như  đã  chứng  minh  tác  động  ích  lợi  của  việc  sống  có  mục  tiêu,  tôi
           chuyển sang nói về tác động có hại của cảm giác đó qua những than phiền

           của nhiều bệnh nhân ngày nay về cảm giác vô nghĩa trong cuộc sống của họ.
           Họ không nhận thấy được ý nghĩa trong cuộc sống. Họ bị ám ảnh bởi cảm
           giác trống rỗng trong tâm hồn, vết khuyết bên trong; họ bị mắc kẹt trong tình

           huống mà tôi gọi là “trạng thái tồn tại chân không”.

               Trạng thái tồn tại chân không

               Trạng thái tồn tại chân không là một hiện tượng tâm lý phổ biến của con

           người ở thế kỷ 20. Đây là một điều dễ hiểu; có lẽ là do sự mất mát nhân đôi
           mà con người từng phải trải qua từ khi trở thành con người thực sự. Vào
           buổi bình minh của lịch sử loài người, con người đã mất đi một số bản năng
           cơ bản của loài thú. Từ đó, sự an toàn, giống như trên Thiên đường, đã đóng

           chặt  mãi  mãi  với  con  người;  và  con  người  buộc  phải  có  những  lựa  chọn
           khác. Rồi sau đó, trong tiến trình phát triển ở các giai đoạn sau này, con
   70   71   72   73   74   75   76   77   78   79   80