Page 157 - Danh_bai_pho_wall
P. 157

Theo như tờ quảng cáo của công ty m{ tôi đọc được, thì người sở hữu một cửa hàng
               Supercuts trung bình phải bỏ ra 100.000 đô-la đầu tư ban đầu − số tiền này trả cho phí
               nhượng quyền kinh doanh, các bồn gội đầu, ghế cắt tóc, trang trí cửa hàng, dầu gội, v.v... Chỉ
               sau hai năm hoạt động, cửa h{ng ước tính tạo ra 50% tiền lợi nhuận trước thuế dựa trên
               vốn cổ phần − nhiều hơn bất cứ khoản lợi nhuận nào mà bất cứ ai trong chúng ta có thể
               kiếm được và giải thích tại sao công ty có dư dả thời gian để chọn lựa những cửa hàng kinh
               doanh nhượng quyền mới trong tương lai.

                   Cái gì tốt cho chủ sở hữu thì cũng tốt cho các cổ đông – đ}y chính l{ điều mà tôi quan
               tâm. Công ty nhận được 5% trong tổng doanh thu nhờ cắt tóc và 4% doanh thu từ sản phẩm
               chăm sóc tóc Nexxus trưng b{y tại mỗi một cửa hàng. (Tôi có thể nhìn thấy sản phẩm này
               trên các giá treo trên bức tường phía xa). Chi phí hành chính cực nhỏ. Chi phí lớn nhất dành
               để đ{o tạo nhân viên tạo mẫu tóc. Supercuts thuê một giáo viên mới (với mức lương 40.000
               đô-la/năm) dạy cắt tóc cho 10 cửa hàng mới nhưng sau đó 10 cửa hàng mới này có thể góp
               phần tạo ra khoản doanh thu trị giá 300.000 đô-la/năm.

                   Một trong những điều đầu tiên bạn cần biết về hoạt động kinh doanh bán lẻ, như tôi đ~
               đề cập trước đó, l{ liệu nó có thể mở rộng hoạt động hay không. Xem qua bảng c}n đối kế
               toán tôi nhận thấy nợ chiếm 31% tổng số vốn, một con số không tốt cần l{m rõ. Tôi đ|nh
               dấu lại.

                   Ngay lúc tôi đang suy tính (c|c nh}n viên ở đ}y thấy tôi cứ nhìn quanh và ghi chép chắc
               hẳn sẽ quy tôi là một tên gi|n điệp từ hiệp hội những thợ cắt tóc) thì tên tôi được gọi đến,
               rồi tôi được dẫn qua các chiếc ghế tựa vào trong một phòng có những bồn gội đầu. Một cô
               nhân viên trẻ, duyên dáng nhanh nhẹn gội đầu cho tôi, sau đó dẫn tôi về khu vực cắt tóc, lấy
               một tấm vải bọc người tôi lại và bắt đầu cắt tất cả mọi thứ, kể cả tóc mai của tôi. Việc này
               xảy ra qu| nhanh đến nỗi tôi không kịp phản ứng gì.


                   Do bình thường tôi không bao giờ dám chắc chắn trông mình xấu hay đẹp, ngay cả khi
               ngắm mình trong gương ở cửa h{ng Supercuts tôi cũng không d|m phản ứng, mà vẫn muốn
               đợi những lời nhận xét đ|ng tin cậy từ gia đình tôi. Theo tôi, c|i đầu mới trông như bị xén.


                   Khi trở về nh{ v{ được đón ch{o bằng c}u “Chuyện gì xảy ra với anh (bố) vậy?” của
               Carolyn và các cô con gái, tôi biết rằng c|i đầu mới không phù hợp với mình, ít nhất là
               không hợp với một người đ~ 48 tuổi, tóc bạc mà lại để kiểu đầu như Warhol . Một vài
                                                                                             (9)
               người quen thì nói trông tôi “trẻ” nhưng điều đó chỉ khiến tôi cảm thấy rằng họ đang cố
               gắng tỏ ra tốt bụng mà không dối trá quá nhiều, v{ “trẻ” l{ từ hay nhất họ có thể dùng. Khi
               mọi người nói trông tôi trẻ, tôi bắt đầu nhận ra rằng chắc họ nghĩ tôi gi{ v{ lờ đi, không nói
               điều đó.


                   Đ}y l{ một trường hợp ngoại lệ nằm ngoài nguyên tắc bạn phải thích cửa h{ng trước
               khi mua cổ phiếu của nó. Sau khi cắt ở Supercuts về, tôi thấy mình thích cổ phiếu của nó
               (hay ít nhất là triển vọng của nó trên giấy tờ) nhiều hơn l{ thích cửa hàng cắt tóc của hãng.
               Tôi tự hứa rằng sẽ không bao giờ bỏ cắt tóc tại cửa hàng của Vinnie DiVincenzo với giá 10
               đô-la/lần nữa.






                  Học chứng khoán bằng cách CLICK vào website: https://CophieuX.com
   152   153   154   155   156   157   158   159   160   161   162