Page 155 - Danh_bai_pho_wall
P. 155
Chương 10
Lần cắt tóc đ|ng nhớ của tôi tại Supercuts
h|ng 12/1991, tôi đi cắt tóc ở Supercuts, một cửa hàng gần đ}y quảng cáo rộng khắp
T
với biểu tượng CUTS. Nếu không vô tình trông thấy tờ quảng cáo này trên chồng tài
liệu ở bàn làm việc, thì có lẽ sẽ không bao giờ tôi rời xa thợ cắt tóc của mình, Vinnie
DiVincenzo, người vẫn lấy gi| 10 đô-la/lần với những mẩu chuyển thú vị thi thoảng
đan xen v{o như l{ một phần khuyến mại ở cửa hàng của anh ấy tại Marblehead,
Massachusetts.
Cửa h{ng Supercuts m{ tôi ghé thăm tọa lạc tại số 829 Phố Boylston, Boston, trên tầng
hai của một khu nh{ d{nh cho người gi{u. Dưới tầng chỉ có một tấm bảng b|o gi| v{ tôi đ~
ghi lại đầy đủ vào một cuốn sổ ghi màu vàng – công cụ phục vụ đầu tư bất li thân của tôi. Giá
cắt tóc bình thường l{ 8,95 đô-la, cắt và gội l{ 12 đô-la, chỉ gội đầu l{ 4 đô-la.
Giá cả ở đ}y cũng tương đương với giá của Vinnie và thấp hơn nhiều so với giá ở các
thẩm mỹ viện hay cửa hàng cắt tóc nam nữ mà vợ và các con gái của tôi vẫn thường cắt tỉa
v{ cũng l{ nơi m{ bạn có thể phải vay mượn một khoản tương đối ở ng}n h{ng để trả cho
mỗi lần nhuộm hay uốn tóc.
Khi tôi bước v{o Supercuts v{ được ông chủ tiếp đón, có ba kh|ch h{ng đang được cắt
trong khi còn bốn người kh|c đang ngồi trong phòng đợi. Tất cả đều là nam giới. Cuối cùng,
cũng có một vài phụ nữ xuất hiện, mặc dù sau đó, khi nói chuyện với công ty n{y, tôi được
biết nam giới chiếm hơn 80% số khách hàng trong khi 95% thợ tạo mẫu tóc ở đ}y (giờ
người ta không còn gọi những người này là thợ cắt tóc nữa) lại là nữ. Tôi điền tên vào danh
sách khách chờ và ghi một chú thích đặc biệt: rất nhiều người nghĩ rằng việc chờ đợi để
được cắt tóc ở Supercuts cũng thật bõ công.
Tôi ngồi xuống và bắt đầu nghiên cứu tờ rơi v{ tập quảng cáo nhỏ mà tôi mang theo từ
văn phòng. Để giết thời gian của buổi chiều, không có gì hữu ích hơn l{ ngồi nghiên cứu một
công ty ngay tại chính trụ sở của nó.
Tháng 10/1991, Supercuts lần đầu tiên phát hành cổ phiếu ra công chúng với giá chào
b|n l{ 11 đô-la/cổ phiếu. Đ}y l{ một hình thức nhượng quyền kinh doanh mà nhãn hiệu
McTrim, với hơn 650 cửa h{ng đ~ thiết lập. Những người sáng lập đ~ b|n lại các cửa hàng
và bộ máy quản lý mới đ~ bắt tay vào một chiến dịch mở rộng rất lớn. Họ đ~ thuyết phục
được Ed Faber, nguyên chủ tịch Computerland, không nghỉ hưu nữa mà về làm giám sát dự
án.
Tôi nhớ rằng Faber từng là một lính thủy. Ông đ~ l{m rất nhiều điều kì diệu cho
Computerland trong giai đoạn phát triển nhanh nhất của nó, trước khi Computerland tan
Học chứng khoán bằng cách CLICK vào website: https://CophieuX.com