Page 139 - Nền giáo dục của người giàu
P. 139

nỗ lực vươn lên, anh ấy đã đầu tư khoản tiền tiết kiệm của mình vào công
           việc kinh doanh và bồi dưỡng khả năng kiếm tiền của mình. “Tôi marketing
           các công cụ, chụp ảnh và làm các slide trình diễn. Tôi phun sơn các loại mũ

           và bán cho khách hàng của tôi, đến các hội chợ ở địa phương và mở các gian
           hàng. Đồng thời, tôi không ngừng tái đầu tư vào công việc kinh doanh của
           mình.”


           Mặc dù Marc kiếm tiền rất nghiêm túc và đang học điều hành doanh nghiệp
           của mình tốt hơn phần lớn những người trưởng thành đã làm nhưng một cố

           vấn lại chờ đợi một điều tốt đẹp khác ở anh. Những thầy giáo của tôi ở
           trường thường nói rằng: “Những chiếc áo sơ mi này đẹp thật đấy nhưng cậu
           có nghĩ rằng mình sẽ nuôi được con cái bằng cái nghề này không?” Trong

           các cuộc tụ họp gia đình, mọi người sẽ nói kiểu như: “Con có thể kiếm được
           75 hoặc 80 đô-la nếu con đi học đại học và nếu có được bằng luật thì con có
           thể kiếm được thu nhập 6 con số!”


           Marc đã lắng nghe những lời khuyên và quyết định nối gót cha anh vào học
           trường Cao đẳng Dược Rutgers trong khi vẫn tiếp tục kinh doanh. Năm

           1992, Marc sáng tạo ra một chiếc áo khoác phun sơn theo yêu cầu của
           Michael Bivins trong nhóm nhạc R&B Bell Biv Devoe trình diễn trong buổi
           hòa nhạc địa phương. Marc khó có thể di chuyển do vừa phẫu thuật vai

           nhưng chị gái của anh đã trực tiếp mang đến giao tận tay chiếc áo cho Bivins
           với một vài dòng nhắn nhủ được anh viết bằng tay. “Tôi sắp 19 tuổi, chỉ
           đứng sau cánh gà các buổi hòa nhạc, gặp gỡ với các nghệ sỹ hip-hop, làm
           nghệ thuật cho họ và rồi quay trở lại trường dược. Tôi không tìm thấy niềm
           đam mê nào ở đó. Tôi không thể vượt qua các kỳ thi thường kỳ và chẳng

           chút hứng thú với việc học hành. Có điều gì đó đã hối thúc tôi hy sinh vì
           nghệ thuật, một năng lượng nào đó thống trị tôi.”


           Bỏ quá nhiều tiết do phải tập trung vào nghệ thuật và công việc kinh doanh,

           Marc phải gặp mặt Phó Hiệu trưởng trường, Tiến sỹ John Colaizzi. Ông nhìn
           thấy niềm đam mê của Marc đối với nghệ thuật cùng những thành công của
           anh trong thực tế và hoàn toàn thấu hiểu điều đó. “Ông ấy nói vói tôi rằng:
           ‘Cậu chỉ muốn ở một nơi mà cậu có thể, nên thế và sẽ thế. Cậu vẫn còn trẻ,
           hãy đi và thực hiện ước mơ của mình. Cậu có thể trở lại đây nếu con đường

           đó không đón chào cậu.’ Tôi đã rời trường và không bao giờ quay trở lại
           nữa.”


           Một người bạn thân thiết của gia đình đã giới thiệu Marc với một người đàn

           ông tên là Seth Gerszberg. Theo tạp chí New York Times thì “Từ Gerszberg
           tỏa ra ánh hào quang. Ngồi cùng ông ấy 5 phút, bạn sẽ không ngạc nhiên khi
   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144