Page 107 - Danh_bai_pho_wall
P. 107

tr|i, tôi tăng tốc độ lên nhanh hơn khoảng 190 km/giờ. Mọi việc đều ổn cho đến khi tôi nhìn
               v{o gương chiếu hậu của xe. Điều này dẫn đến Quy tắc 10 của Peter:


               Đừng bao giờ nhìn lại phía sau khi đang l|i xe trên đường cao

               tốc

                   Mặc dù chạy với tốc độ 190 km/giờ, nhưng chỉ c|ch sau xe tôi chưa đầy 9 cm là chiếc
               Mercedes của một tay lái khác. Hai xe chúng tôi chạy s|t nhau đến mức tôi có thể nhìn thấy
               cả móng tay của người lái chiếc Mercedes đó. Tôi nghĩ nếu bỏ chân ra khỏi b{n đạp ga dù là
               chỉ một giây, thì có thể anh ta sẽ ngồi ở ghế trước cùng với hai chúng tôi, vì vậy tôi nghiến
               răng v{ tăng tốc đủ để vượt qua chiếc xe bên phải và rẽ vào phần đường giảm tốc. Với làn
               đường này, tôi tiếp tục chạy với tốc độ cho phép là 160 km/giờ.

                   Tới tận ngày hôm sau tôi mới hồi phục lại sau trải nghiệm đó. Chúng tôi tiếp tục đi đến
               Basel, nơi có trụ sở chính của Sandoz, một công ty dược phẩm hóa chất nổi tiếng của Thuỵ
               Sỹ. Khi quay trở lại Mỹ, tôi gọi điện đề nghị Sandoz đặt lịch hẹn để phỏng vấn về công ty
               n{y. Thông thường thì người quản lý công ty sẽ hiểu ngay lý do vì sao tôi muốn gặp gỡ họ,
               nhưng Sandoz lại không như vậy. Tôi được nối máy với một vị phó chủ tịch công ty, và khi
               nói rằng tôi muốn đến thăm công ty, vị phó chủ tịch này hỏi lại: “Vì sao?” “[, chỉ là vì tôi
               muốn cập nhật đầy đủ những thông tin mới nhất,” tôi trả lời. “Để l{m gì?” ông ta lại hỏi tiếp.
               “Bởi nếu tôi mua cổ phiếu của công ty và giá cổ phiếu lên, tôi có thể giúp các cổ đông thu
               được lợi nhuận”. “Để làm gì chứ?” ông ta lại lặp lại câu hỏi, v{ tôi đ~ phải nói lời tạm biệt.
               Tôi cũng không bao giờ đến Sandoz, mặc dù sau đó tôi có nghe nói công ty n{y đ~ nới lỏng
               quy tắc viếng thăm.

                   Chúng tôi tiếp tục đi qua d~y Alps đến Ý và tới Milan, tại đ}y tôi đ~ đến tham quan một
               công ty thủy điện kh|c, đó l{ Montedison. Ngo{i Montedison, tôi còn đến thăm cả IFI, một
               công ty khác trong vùng lân cận, đồng thời chiêm ngưỡng bức tranh nổi tiếng The Last
               Supper (Bữa tiệc ly). Đồng thời, tôi còn đến thăm cả công ty Olivetti.  Có thể tôi là một trong
               số ít du kh|ch đưa Montedison, IFI, Olivetti  v{ bức tranh Bữa tiệc ly vào danh sách những
               điểm hấp dẫn của miền bắc nước Ý.

                   Nền kinh tế Ý thời kỳ đó đang lạm phát ở mức cao và khủng hoảng chính trị, tuy nhiên
               tỷ lệ lạm phát dần giảm xuống, chính trị gia ngày càng giống doanh nh}n, v{ người dân thì
               bắt đầu mua hàng hóa tại các siêu thị. Tôi chợt nghĩ nước Ý v{o năm 1985 rất giống với
               nước Mỹ thập niên 1940-1950, thời kỳ phát triển của những công ty hoạt động trong ngành
               sản xuất, kinh doanh thiết bị, điện lực và các siêu thị.


                   Carolyn đến Venice, nơi tôi không tìm được công ty nào cần phải thăm, vì vậy tôi đi
               thẳng đến Rome để thăm Stet v{ SIP. Ng{y 9/10, chúng tôi gặp lại nhau tại Rome và lên máy
               bay quay về Boston vào ngày 10/10, tại đ}y tôi nhanh chóng gặp gỡ thêm bốn công ty nữa,
               đó l{: Comdisco, A. L. Williams,  Citicorp v{ Montedison. Đó chính l{ chi nh|nh của công ty
               Montedison m{ tôi đ~ gặp một tuần trước đ}y ở Milan.








                  Học chứng khoán bằng cách CLICK vào website: https://CophieuX.com
   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112