Page 70 - Nền giáo dục của người giàu
P. 70
giao, sự cho đi và mạng lưới trong quá khứ. Đó là một vòng tròn phát triển
theo thời gian, bạn càng cho đi nhiều bao nhiêu, bạn càng nhận về nhiều bấy
nhiêu và càng nhận về nhiều bao nhiêu, bạn càng phải cho đi bấy nhiêu.
Nhưng có bạn thắc mắc: “Tôi phải làm sao nếu không có gì để cho đi? Nếu
tôi tay trắng và không có tiền để thực hiện một vòng nước Mỹ, để đến Ojai,
để đến các bữa tiệc vui vẻ chè chén với các cố vấn quyền lực? Phải làm sao
nếu tôi không có ai và không có mạng lưới nào để kết nối với bất cứ ai? Phải
làm sao nếu tôi không có bất cứ lời khuyên nào dành cho bất cứ ai? Phải làm
sao nếu tôi chỉ mới chân ướt chân ráo vào nghề và gần như tay trắng? Làm
sao tôi có thể cho đi và hỗ trợ các giáo viên và cố vấn của mình lúc đó?
Được rồi, bạn là người khá thẳng thắn về vấn đề này! Đừng quá lo lắng. Nếu
bạn chỉ vừa mới khởi hành con đường chinh phục thành công và chẳng có gì
để cho đi, hãy cho đi sự nhiệt huyết và sẵn sàng thực hiện lời khuyên của
người khác. Điều đó đáng giá nhiều hơn bạn nghĩ.
Keith Ferrazzi (http://www.keithferrazzi.com) là tác giả hai cuốn sách bán
chạy nhất theo bình chọn của Tạp chí New York Times là Never Eat Alone
(Đừng bao giờ đi ăn một mình) và Who’s got your back (Ai che lưng cho
bạn). Hai cuốn sách này hoàn toàn đáng đọc nếu bạn hứng thú với bất cứ
điều gì trong chương này. Keith, tốt nghiệp Đại học Yale và có bằng MBA
Harvard, được coi là một trong những chuyên gia hàng đầu thế giới về thành
công nhờ nghệ thuật xây dựng các mối quan hệ và những kỹ năng mềm thiết
yếu khác.
Tôi hỏi Keith về cách cho đi khi còn tay trắng và nhận được câu trả lời: “Mọi
người luôn đặt ra câu hỏi ‘tôi cho đi thế nào?’ khi mới bắt đầu con đường
thành công. Thực ra, bạn có rất nhiều thứ để cho đi. Món quà lớn nhất bạn có
thể cho đi là ý tưởng tạo ra sự khác biệt, tài sản được kế thừa và tầm quan
trọng.
“Tôi nhận được rất nhiều yêu cầu từ các thanh niên, họ hỏi tôi: ‘Ngài
Ferrazzi, cháu đã xem ngài phát biểu hay trình bày về một số vấn đề. Cháu
có thể ăn tối, uống cà phê và hỏi xin một vài lời tư vấn được không?” Đây là
cách tiếp cận hoàn toàn sai lầm. Tôi muốn nói với họ rằng: ‘Hãy đọc sách
của tôi, rồi hãy nói chuyện với tôi’. Sự khiếm nhã khi đề nghị tôi nhắc lại
điều mà tôi đã viết thành sách và dành nhiều năm chia sẻ với mọi người thật
lố bịch.
“Cách đúng đắn nhất để biến nó thành hành động thành công là hãy hào