Page 72 - Danh_bai_pho_wall
P. 72
Cuốn nhật ký của tôi tràn ngập những cơ hội bị bỏ lỡ như vậy, tuy nhiên, thị trường cổ
phiếu kh| khoan dung − nó luôn cho những kẻ khờ khạo cơ hội thứ hai.
Thời gian đầu làm quản lý quỹ, lúc n{o tôi cũng bị ám ảnh với việc loại bỏ những lựa
chọn ưa thích của người tiền nhiệm, thay thế chúng bằng lựa chọn của riêng mình, và với
việc liên tục bán cổ phần để tăng vốn nhằm bù đắp cho hàng loạt giao dịch mua lại. Đến cuối
th|ng 12/1977, đứng đầu trong danh mục đầu tư của tôi là Congoleum (với 51.000 cổ phần
trị giá tới 833.000 đô-la − 10 năm sau thì số cổ phần n{y không còn đ|ng gi| nữa), công ty
Transamerica, công ty Union Oil, và tập đo{n bảo hiểm nhân thọ và tai họa Aetna. Đồng thời
tôi còn khám phá ra công ty may mặc Hanes (nhờ sự cuồng nhiệt của vợ tôi, Carolyn, với
sản phẩm của công ty này), chuỗi nh{ h{ng Taco Bell (“Đó l{ c|i gì vậy, công ty điện thoại
Mexico ư?”, Charlie Maxfield, người giao dịch đầu tiên của tôi, khi tôi đặt lệnh mua đ~ hỏi
như vậy), và Quỹ thế chấp nhà ở Liên bang Fannie Mae, công ty mà tôi mua tới 30.000 cổ
phần.
Tôi thích cổ phiếu của Congoleum vì công ty này phát minh ra chất liệu nhựa vinyl làm
sàn mà không cần hàn nối, giúp cả khu bếp nhẵn như thảm. Ngoài các dịch vụ về sàn nhà,
công ty n{y còn đóng t{u chiến cung cấp cho Bộ Quốc phòng bằng những công nghệ được
sử dụng cho nhà tiền chế. Tôi thích cổ phiếu của Taco Bell vì sản phẩm bánh thịt chiên giòn
hấp dẫn của công ty này, vì có đến 90% người dân Mỹ chưa được tiếp cận với loại bánh
thơm ngon đó, v{ một lý do nữa là Taco Bell có một th{nh tích đ|ng kể, một báo cáo tài
chính vững chắc, và một trụ sở văn phòng giản dị. Điều này dẫn tôi đến Quy tắc 7 của Peter:
Sự tiêu pha hoang phí quá mức của bất kỳ văn phòng công ty nào cũng luôn tỷ lệ
thuận với sự dè sẻn của ban quản trị trong việc chi tiền thưởng cho cổ đông.
Ngo{i đặc điểm là những công ty công cộng, những lựa chọn ban đầu của tôi
(Congoleum, Kaiser Steel, Mission Insurance, La Quinta Motor Inns, Twentieth Century-Fox,
Taco Bell, Hanes, v.v...) dường như không có điểm gì chung. Ngay từ đầu, tôi đ~ bị hút vào
một cách thức phân loại khó hiểu, trong đó sự vắng mặt đ|ng chú ý nhất l{ lĩnh vực hóa học,
một lĩnh vực m{ tôi đ~ d{nh thời gian nghiên cứu kỹ lưỡng như một chuyên gia phân tích.
Ng{y 31/3/1978, b|o c|o thường niên của Magellan được công bố vào tháng thứ mười
trong nhiệm kỳ của tôi. Khi đó quỹ đ~ tăng 20% trong 12 th|ng trước, trong khi chỉ số bình
quân Dow Jones giảm tới 17,6%, còn S&P 500 giảm 9,4%. Chắc hẳn một số thành công này
của quỹ là nhờ sự đóng góp của một lính mới như tôi. Trong thư gửi các cổ đông năm đó, tôi
đ~ trình b{y về chiến lược của mình như sau: “giảm lượng cổ phần trong các ngành ô tô,
h{ng không vũ trụ, đường sắt, môi trường, dịch vụ công cộng, hóa chất, điện tử, v{ năng
lượng; tăng quy mô đầu tư v{o c|c tổ chức tài chính, phát thanh truyền hình, giải trí, bảo
hiểm, tài chính và ngân hàng, hàng tiêu dùng, cho thuê trọ v{ cho thuê.” To{n bộ chiến lược
trong 10 th|ng n{y được hạn chế trong một danh mục đầu tư tổng giá trị là 20 triệu đô-la
với chưa đầy 50 cổ phiếu.
Trên thực tế thì tôi chưa từng lập một chiến lược tổng thể nào. Tôi lựa chọn cổ phiếu
hoàn toàn dựa trên kinh nghiệm, và tôi theo dõi các công ty như một nhân viên mật thám
Học chứng khoán bằng cách CLICK vào website: https://CophieuX.com