Page 186 - Nền giáo dục của người giàu
P. 186
tuổi, Marx and Company thu về khoảng 50 triệu đô-la lợi nhuận tương ứng
với khoảng 390 đô-la ngày nay. Louis xuất hiện trên bìa tạp chí Times năm
1956. Năm 1972, anh bán công ty cho Quaker Oats với mức giá 50 triệu đô-
la tương ứng với khoảng 253 triệu đô-la ngày nay.
Với sự nghiệp nửa thế kỷ trong vai trò một nhà sản xuất đồ chơi, từ một chân
sai vặt, Louis tạo nên cuộc cách mạng trong ngành công nghiệp đồ chơi. Anh
chịu trách nhiệm sản xuất phần lớn đồ chơi trong ngành công nghiệp này,
thuê có lúc đỉnh điểm lên đến 8.000 nhân viên trong các xưởng sản xuất tại
Mỹ và trên toàn thế giới. Vì lý do này, anh ấy thường được báo chí gọi là
“Henry Ford đồ chơi.”
Năm 1946, phóng viên tạp chí Fortune đã gọi Louis Marx là “Ông vua đồ
chơi”, nói rằng: “Sự so sánh này là điều dễ hiểu và hợp lý. Cả hai người đàn
ông này đều tự nỗ lực vươn lên; cả hai đều giàu có khi còn rất trẻ bằng việc
đặt những thứ đồ sang trọng thiết yếu vào tay của rất nhiều người; cả hai đều
làm được điều đó nhờ mức giá cả phải chăng so với mặt bằng chung thông
qua việc sản xuất hàng loạt và bán với khối lượng lớn. “Giống như Ford,
Marx đã phát triển ba điểm trong quy trình kinh doanh: Một niềm đam mê
mạnh mẽ và táo bạo với những nhu cầu của con người, một đế chế công
nghiệp một tay gây dựng và một thiên hướng kinh doanh cá nhân cương
quyết không trộn lẫn với ai mà các đối thủ, dù thích hay không, đều phải dè
chừng.
Ford đã viết trong cuốn tiểu sử của mình rằng: “Một người có học không
phải là người được đào tạo để thực hiện vài cuộc hẹn trong lịch sử. Đó là
người có thể làm được mọi thứ… Nền giáo dục thực sự bắt đầu khi một
người rời trường học. Nền giáo dục thực sự có được thông qua kỷ luật cuộc
sống… Một người có thể học rất giỏi nhưng lại vô dụng … Chỉ cắm cúi vào
việc học hành có thể là việc làm vô nghĩa nhất mà một người có thể làm. Bạn
có thể làm gì để giúp đỡ và hàn gắn thế giới? Đó là bài kiểm tra giáo dục.
Nếu một người nắm giữ được thành công của mình, anh ta đem lại giá trị
duy nhất. Nhưng nếu anh ấy giúp 10, 100 hay 1.000 người khác đạt được
thành công, thì anh ấy đem lại nhiều giá trị hơn nữa. Anh ấy có thể lạc hậu
về nhiều thứ thuộc lĩnh vực in ấn, nhưng dù sao anh ấy cũng là người có học
thức. Khi một người là chuyên gia trong lĩnh vực nào đó, bất kể lĩnh vực
nào, anh ta có thể lấy được bằng và chuyển sang lĩnh vực uyên thâm hơn.”
Đầu những năm 1930, Louis đã giúp một đại tá không quân trẻ sản xuất một
chiếc tàu hỏa đồ chơi khó tìm cho bộ tàu hỏa điện của con trai vị đại tá này.
Họ trở thành bạn và vị đại tá đó đã giới thiệu anh cho một người bạn khác,