Page 122 - Danh_bai_pho_wall
P. 122

tất cả những nh{ đầu tư chuyên môn kh|c đang l{m gì, trong khi đ|ng lẽ họ cần dành nhiều
               thời gian hơn cho thị trường. H{ng đống hệ thống phần mềm sẽ trở nên vô nghĩa nếu bạn
               không hoàn thành công việc cơ bản của mình tại các công ty.


                   Trong kỳ họp thường niên trước của Barron’s, sự hăng h|i đối với cổ phiếu đ~ khiến tôi
               rất nhiệt tình khuyến nghị mua, bắt đầu từ năm 1986, khi tôi khuyến nghị trên 100 cổ
               phiếu, con số kỷ lục n{y được giữ nguyên cho đến năm sau khi tôi đề xuất 226 cổ phiếu,
               khiến Alan Abelson nhận xét: “Có lẽ chúng tôi cần phải hỏi xem anh không thích loại cổ
               phiếu n{o.” Trong cuộc họp năm 1988, khi thị trường rơi v{o tình trạng ảm đạm nhất trong
               lịch sử, tôi thu hẹp lại danh sách khuyến nghị mua xuống 122 cổ phiếu, hay 129 nếu bạn
               tính riêng bảy cổ phiếu của Baby Bells. “Anh quả l{ người mua biết san đều c|c cơ hội,”
               Abelson châm chọc. “Anh thật có tinh thần không phân biệt đối xử.”

                   Trong năm 1989, tôi lại tiếp tục thu hẹp danh sách, chỉ khuyến nghị 91 trong số những
               cổ phiếu m{ tôi ưa thích, nhưng vẫn đủ để lĩnh một lời khích bác của tổng biên tập tạp chí
               Barron’s “Một lần nữa chúng tôi có lẽ phải hỏi lại xem anh không thích cổ phiếu n{o − chắc
               hẳn đó l{ một danh sách ngắn hơn.” Đến năm 1990, tôi tiếp tục giảm con số này xuống còn
               73 cổ phiếu.


                   Tôi vẫn luôn tin rằng tìm kiếm c|c công ty cũng giống như tìm những con côn trùng
               dưới lớp đ|: nếu bạn lật 10 hòn đ|, có thể bạn sẽ tìm được một con; nếu bạn lật 20 hòn đ|
               thì bạn sẽ tìm được hai con. Trong suốt bốn năm nói trên, tôi đ~ phải lật h{ng nghìn hòn đ|
               mỗi năm nhằm tìm kiếm cho đủ những cổ phiếu mới để bổ sung vào bộ sưu tập ngoại cỡ
               của Magellan.

                   Khi về hưu, việc thay đổi trạng thái từ một người lựa chọn cổ phiếu chuyên nghiệp
               thành một người làm bán thời gian khiến tôi phải giảm bớt các cổ phiếu khuyến nghị của
               mình xuống còn 21 công ty v{o năm 1991, con số này vẫn giữ nguyên trong năm 1992. Vì
               dành nhiều thời gian cho gia đình v{ công t|c từ thiện hơn, tôi chỉ còn đủ thời gian để tìm
               kiếm một ít cổ phiếu.


                   Tôi cảm thấy thế là ổn, vì một người đầu tư cổ phiếu bán thời gian thì không cần phải
               tìm đủ 50 hay 100 cổ phiếu thành công. Trong một thập kỷ, bạn cần nỗ lực để có được hai
               cổ phiếu thành công vang dội . Nh{ đầu tư nhỏ bé nhất có thể tuân theo Quy tắc con số 5 và
               giới hạn danh mục đầu tư th{nh năm cổ phiếu. Chỉ cần một trong số cổ phiếu đó tăng gi| trị
               gấp 10 lần, còn bốn cổ phiếu kia không thay đổi thì số vốn của bạn vẫn tăng lên gấp ba lần.



               THỊ TRƯỜNG ĐƯỢC ĐỊNH GIÁ QUÁ CAO
                   Khi Hội nghị Barron’s được tổ chức vào tháng 1/1992, những cổ phiếu chỉ số Dow đạt
               mức tăng đ|ng kể, đến cuối năm chỉ số n{y tăng lên 3.200 với rất nhiều tín hiệu lạc quan.
               Trong không khí tưng bừng bao trùm lên toàn thị trường chứng khoán Dow với mức tăng
               tới 300 điểm trong vòng ba tuần, tôi lại l{ người thất vọng nhất trong cuộc họp năm đó. Tôi
               luôn cảm thấy chán nản khi thị trường chứng khoán bị định giá quá cao, và nhiều cổ phiếu
               đạt mức tăng mới mỗi ng{y hơn l{ khi thị trường bị đ|nh bại trong thời kỳ suy thoái.





                  Học chứng khoán bằng cách CLICK vào website: https://CophieuX.com
   117   118   119   120   121   122   123   124   125   126   127