Page 106 - Danh_bai_pho_wall
P. 106

chúng tôi đ~ đọc rất nhiều và biết khả năng chịu đựng bẩm sinh của người dân Nhật Bản đối
               với những cổ phiếu được định gi| qu| cao. Rõ r{ng, đ}y không phải l{ trường hợp như vậy.
               Ở Thuỵ Điển, có vẻ như c|c nh{ đầu tư đ|nh gi| thấp giá trị của Volvo, Skandia, và nhiều
               doanh nghiệp kh|c, nhưng tôi tin chắc rằng cuối cùng thì ch}n lý cũng sẽ sáng tỏ, ngay cả
               đối với một người dân Thuỵ Điển vô cảm.


                   Tôi và Carolyn rời khỏi Göteborg v{ đến Oslo, nơi tôi tham quan công ty Norsk Data v{
               Norsk Hydro. Norsk Data chính là Hewlett-Packard của Na Uy, một công ty hấp dẫn trong
               một ngành kinh doanh thú vị. Norsk Hydro là một công ty hấp dẫn tham gia kinh doanh
               nhiều loại ngành nghề không mấy thú vị − ví dụ như trạm năng lượng thủy điện, nhà máy
               sản xuất magnê, nhôm, và phân bón. Tôi thấy đ}y l{ một công ty hoạt động theo chu kỳ,
               nhưng đồng thời cũng đóng vai trò cung cấp năng lượng rất lớn. Câc mỏ dầu và khí của công
               ty có trữ lượng nhiều gấp ba lần trữ lượng của Texaco, hay Exxon, hay trữ lượng của bất kỳ
               hãng khổng lồ dầu khí nào khác. Gần đ}y, gi| cổ phiếu giảm xuống một nửa, khiến cho giá
               của Norsk Hydro một lần nữa lại bị giảm.

                   Trong khi tôi tiến hành nghiên cứu thì Carolyn lại bận rộn với những giao dịch trên thị
               trường tiền tệ. Các bộ trưởng tài chính châu Âu thuộc nhóm G7 mới điều chỉnh tỷ giá hối
               đo|i v{ gi| trị đồng đô-la giảm tới 10% chỉ trong một đêm. Ông chủ cửa hàng bán lông thú
               hẳn đ~ quên không đọc b|o, vì ngay s|ng hôm sau ông ta đ~ để cho Carolyn trả giá một
               chiếc áo khoác lông cáo bằng tấm Séc du lịch American Express − thấp hơn tới 10% so với
               giá của ng{y hôm trước.


                   Từ Oslo, chúng tôi đi t{u đến Bergen, qua một vùng nông trại tươi đẹp, leo núi v{ sau đó
               xuống thị trấn duyên hải l{m say đắm lòng người này. Không có nhiều thời gian để thưởng
               ngoạn vẻ đẹp ở đ}y, vì ngay s|ng sớm hôm sau chúng tôi phải bay đến Frankfurt để gặp gỡ
               c|c gi|m đốc của ngân hàng Deutsche Bank, Hoechst, và Dresdner. Ngày tiếp theo chúng tôi
               đến Dϋsseldorf để gặp một hãng sản xuất của Đức, Klöckner-Humboldt-Deutz. Ngoài ra, tôi
               còn gặp gỡ cả Bayer, nguyên là công ty sản xuất thuốc aspirin, và hiện là một tập đo{n liên
               kết dược và hóa chất.

                   Tại một nhà ga xe lửa, tôi đưa hai mark cho một thanh niên người Đức tốt bụng đ~ tình
               nguyện giúp chúng tôi thu xếp h{nh lý, ban đầu tôi đinh ninh rằng anh ta là một phu khuân
               v|c. Sau đó, mới biết đó l{ một doanh nhân, tôi rất bối rối vì đ~ đ|p lại cử chỉ đ|ng kh}m
               phục đó bằng một số tiền bồi dưỡng nhỏ mọn.

                   Chúng tôi đi dọc theo sông Rhine, chảy từ nam đến bắc, để tới Cologne tham quan thêm
               một số công ty khác, và từ đ}y chúng tôi đi thẳng đến Baden-Baden, tại đó chúng tôi phải
               thuê một chiếc xe kh|c để đi trên tuyến đường cao tốc của Đức. Cả hai trải nghiệm n{y đều
               đ|ng sợ như nhau.


                   Để hôn lên phiến đ| Blarney , bạn phải leo lên đoạn dốc cao tới 3048 m, còn để lái xe
                                                (7)
               được trên đường cao tốc của nước Đức, bạn phải bước v{o đường đua Indianapolis 500. Tôi
               đ~ cho xe chạy với tốc độ trên 160 km/giờ, còn Carolyn thì chụp lại công tơ mét để làm
               bằng chứng, sau đó tôi lấy hết can đảm vượt qua chiếc xe phía trước. Rẽ sang l{n đường bên






                  Học chứng khoán bằng cách CLICK vào website: https://CophieuX.com
   101   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111