Page 92 - Danh_bai_pho_wall
P. 92

Tôi không thể tưởng tượng được lãi suất lại có thể tăng cao hơn, hoặc giữ ở mức đó
               trong một khoảng thời gian dài mà không xảy ra suy thoái kinh tế. Nếu điều đó xảy ra, tôi sẽ
               tham gia lướt sóng cùng với những người còn lại trong số họ, và chiến lược danh mục đầu
               tư của Magellan sẽ không còn là mối lo lắng của tôi nữa. Nhưng nếu điều đó không xảy ra,
               tôi sẽ đầu tư to{n bộ vốn vào cổ phiếu và trái phiếu dài hạn.


                   Tôi không thể lý giải vì sao c|c nh{ đầu tư lại chuẩn bị tinh thần đối phó với tình trạng
               suy thoái hoàn toàn bằng cách bảo lãnh những khoản đầu tư tốt nhất của họ. Nếu xảy ra
               tình trạng suy thoái nặng nề, tiền mặt tại ngân hàng sẽ trở nên vô ích như chứng chỉ cổ
               phần vậy. Mặt khác, nếu không xảy ra suy thoái (gây nhiều hậu quả hơn hơn căn cứ vào dữ
               liệu), những nh{ đầu tư “cẩn trọng” lại trở nên hấp tấp, v{ b|n đi những tài sản có giá trị lớn
               để đổi lấy một số tiền ít ỏi.

                   Đầu năm 1982, tôi nhận định rằng lãi suất chắc chắn sẽ giảm, v{ đúng như vậy, những
               người sở hữu cả cổ phiếu và trái phiếu dài hạn sẽ thu được những khoản lợi nhuận lớn.

                   (Trên thực tế, lợi nhuận của danh mục đầu tư theo chỉ số S&P 500 tăng tới bốn lần
               trong giai đoạn 1982-1990, còn lợi nhuận của trái phiếu chính phủ kỳ hạn 30 năm tăng với
               mức cao hơn một chút. Đến năm 1991, trong khi cổ phiếu đạt mức tăng 31%, thì tr|i phiếu
               tăng chậm, một lần nữa lại chứng tỏ rằng cổ phiếu dài hạn luôn hoạt động hiệu quả cao hơn
               trái phiếu.)


                   Trong thời kỳ nền kinh tế ảm đạm và trì trệ, giới bình luận tài chính không ngừng bàn
               bạc về vấn đề doanh số bán ô tô bị giảm sút mạnh, như thể nó là một thảm họa vĩnh viễn.
               Với tôi dù tình trạng suy thoái có xảy ra hay không, mọi người đều sẽ phải quay trở lại các
               phòng trưng b{y xe ô tô. Nếu có điều gì chắc chắn như c|i chết và sự sụp đổ của Red Sox, thì
               chính là việc người dân Mỹ sẽ phải mua ô tô.

                   Chính lối suy nghĩ n{y đ~ dẫn tôi đến với Chrysler vào tháng 3/1982. Thực tế, tôi tình
               cờ mua cổ phiếu của Chrysler một cách gián tiếp. Tôi say mê cổ phiếu của Ford vì l{ người
               được hưởng lợi từ sự phục hồi trở lại của ngành sản xuất ô tô, và khi nói chuyện với Ford,
               tôi bắt đầu tin chắc rằng Chrysler thậm chí còn thu được nhiều lợi nhuận hơn.

                   Cổ phiếu Chrysler khi đó được bán với mức gi| 2 đô-la, vì Phố Wall dự tính nhà sản xuất
               ô tô lớn thứ ba trong ngành này sẽ bị phá sản và tiếp đến sẽ là Penn Central. Sau khi kiểm
               tra sơ qua bảng c}n đối kế toán, tôi thấy rằng Chrysler có hơn 1 tỷ đô-la tiền mặt − chủ yếu
               là nhờ bán một kho chứa cho General Dynamics − l{m cho nguy cơ sụp đổ trở nên hết sức
               nghiêm trọng. Chrysler có thể bị phá sản, nhưng ít nhất không phải chỉ trong một v{i năm.
               Chính phủ Mỹ đ~ thực hiện bảo l~nh đầy đủ cho các khoản vay của Chrysler nhằm đảm bảo
               sự tồn tại trong ngắn hạn của doanh nghiệp này.


                   Nếu như hoạt động kinh doanh ô tô nói chung phát triển mạnh và Chrysler thất bại
               trong việc bán ô tô thì tôi sẽ rất bi quan về tương lai của công ty n{y. Nhưng to{n bộ ngành
               n{y đ~ rơi v{o tình trạng khủng hoảng v{ đến lúc cần phải phục hồi trở lại. Do Chrysler đ~








                  Học chứng khoán bằng cách CLICK vào website: https://CophieuX.com
   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97