Page 66 - Danh_bai_pho_wall
P. 66

một lĩnh vực ít người biết đến. Ở Thuỵ Điển người ta cũng rất ít khi gặp những chuyên gia
               như vậy.

                   Ước tính thu nhập có thể là một công việc rất khó. Chúng ta đ|nh gi| thấp giới chuyên
               gia phân tích của Mỹ vì họ thường xuyên nhận định sai, nhưng so với các chuyên gia phân
               tích của châu Âu thì họ lại gần như không thể sai được. Ở Pháp, tôi từng đọc được một báo
               cáo rất lạc quan của một nhà phân tích về một tập đo{n tên l{ Matra. Với tinh thần hứng
               khởi vô cùng, tôi đ~ đến thăm công ty n{y và hoàn toàn thất vọng vì thực tế không hề giống
               với thông tin bản b|o c|o đưa ra.


                   Nếu bạn tự thực hiện nghiên cứu ở châu Âu, bạn có thể chuyển lượng thông tin nghèo
               nàn của mình thành một lợi thế. Đó chính l{ lý do tại sao tôi có thể kinh doanh các loại cổ
               phiếu nước ngoài ở Magellan hiệu quả như vậy. Tại Mỹ, điều khiến cho việc lựa chọn cổ
               phiếu trở nên khó khăn chính l{ có đến cả nghìn người khôn ngoan hơn bạn cũng đang
               nghiên cứu về những cổ phiếu mà bạn đang theo dõi. Còn ở Pháp hay Thuỵ Sĩ, Thuỵ Điển,
               giới chuyên gia lại đổ dồn vào những con “c| rô” m{ bỏ qua những con “săn sắt”.

                   Vậy còn người Nhật, những nh{ vô địch của chế độ tư bản và làm việc thêm giờ, ông chủ
               của Trung tâm Rockefeller và Columpia Pictures, và không bao lâu nữa sẽ là những ông chủ
               của câu lạc bộ Seattle Mariners và có thể cả Đ{i tưởng niệm Washington, thì sao? Nếu bạn
               cùng đi với tôi trong những chuyến công tác nghiên cứu đến Nhật Bản, bạn sẽ thấy chúng ta
               đ~ có phần cường điệu hóa đất nước mặt trời mọc này.


                   Nhật Bản l{ đất nước gi{u có, nhưng người dân phải chật vật mới kiếm đủ tiền để sống.
               Người dân Nhật Bản rất ngưỡng mộ người Mỹ về nhà ở rộng rãi, giá rẻ, và không khí gia
               đình v{o cuối tuần. Họ mất 5 đô-la cho một quả t|o, 100 đô-la cho một bữa tối rất bình
               thường, nhà cửa chật chội và giá cao ngất. Họ chen chúc lấn lên những chiếc xe điện đông
               đúc v{ mất cả tiếng vẫn chưa ra khỏi được thành phố Tokyo.

                   Còn trong đầu tư chứng kho|n, người Nhật trông cậy hoàn toàn vào các nhà môi giới, và
               lời khuyên của c|c chuyên gia n{y được răm rắp tu}n theo như Kinh Th|nh. Chỉ số P/E thì
               cao đến kỳ lạ: 50, 100, 200... Trên thực tế, c|c nh{ đầu tư của Mỹ cũng có bộc lộ những đặc
               trưng tương tự trong những năm cuối thập kỷ 1960, khi thị trường Mỹ được đ|nh gi| cao
               đến mức phải mất 22 năm, cho đến tận năm 1991, chỉ số trung bình Dow Jones tự điều
               chỉnh phù hợp với tình hình lạm ph|t đ~ lên đến mức cao nhất mà nó từng đạt được hồi
               năm 1967.


                   Nhật Bản là một cơn |c mộng đối với c|c chuyên gia ph}n tích cơ bản. Tôi từng chứng
               kiến hàng loạt trường hợp các công ty có bảng c}n đối kế toán kém và thu nhập bất thường,
               và những cổ phiếu có giá quá cao với chỉ số P/E chẳng giống ai, trong đó bao gồm cả công ty
               đ~ tiến h{nh đợt bán ra công chúng lớn nhất trong lịch sử tài chính, Nippon Telephone.
               Năm 1987, Nippon Telephone bán cổ phần với giá gấp 3.000 lần thu nhập. Công ty này thu
               được giá trị thị trường tương đương 350 tỷ đô-la, nhiều hơn cả toàn bộ thị trường cổ phiếu
               của Đức cộng lại v{ cao hơn top 100 công ty đứng đầu danh sách Fortune 500 của Mỹ.








                  Học chứng khoán bằng cách CLICK vào website: https://CophieuX.com
   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71