Page 50 - Trạng Quỳnh
P. 50
bên tượng, lấy chầy đá quẳng đi, đoạn cầm bút đề tám câu thơ lên bụng
tượng:
Khéo đứng ru mà đứng mãi đây
Khen ai đẽo đá tạc nên mày
Trên cổ đếm đeo dăm chuỗi hạt
Dưới chân đứng chéo một đôi giầy
Cởi váy phất cờ trêu ghẹo tiểu
Ðể đồ bốc gạo thử thanh thầy
Có thiêng sao chẳng ngồi toà ngọc?
Khéo đứng ru mà đứng mãi đấy!
Bài thơ Quỳnh viết xong chưa ráo mực, mồ hôi tượng đá đã vã ra như tắm.
Từ đấy, không còn ai nghe nói rằng "Ba Banh" thiêng nữa.