Page 79 - Danh_bai_pho_wall
P. 79

Kemper sẽ thông báo cho tôi nếu mức phí bảo hiểm sắp tăng. Nhìn chung, tôi cho rằng chỉ
               có hai trong số mười cuộc gặp gỡ tình cờ như vậy l{ có ý nghĩa.

                   Tôi có nguyên tắc riêng đó l{ mỗi tháng một lần, tôi phải có ít nhất một cuộc trò chuyện
               với một đại diện của một nhóm ngành lớn n{o đó, phòng trường hợp tình hình kinh doanh
               có chuyển biến hoặc có những công ty mới phát triển mà Phố Wall đ~ bỏ qua. Đ}y l{ một hệ
               thống cảnh báo sớm rất hiệu quả.

                   Trong tất cả c|c trường hợp tôi đều kết thúc buổi thảo luận bằng c|ch đặt câu hỏi: Bạn
               đ|nh gi| cao đối thủ cạnh tranh nào nhất? Khi vị CEO thừa nhận một công ty đối thủ n{o đó
               làm tốt ngang bằng hoặc hơn công ty của ông, thì đó chính l{ một bằng chứng mạnh mẽ. Kết
               quả là sau cuộc nói chuyện, tôi thường đi ra ngo{i v{ mua cổ phiếu của công ty đối thủ kia.


                   Thông tin mà chúng tôi tìm kiếm không có gì bí hiểm hay tối mật, và các vị khách của
               chúng tôi rất sẵn sàng chia sẻ những gì họ biết. Tôi phát hiện ra l{ đa số c|c đại diện công ty
               đều khách quan và không thiên vị về những điểm mạnh và yếu trong hoạt động của chính
               mình. Khi tình hình kinh doanh chậm phát triển, họ thừa nhận điều đó, v{ cũng nói rằng
               theo họ tình hình sẽ chuyển biến. Những người làm công việc như chúng tôi thường có xu
               hướng ho{i nghi động cơ của người kh|c, đặc biệt là trong những vấn đề liên quan đến tiền,
               thế nhưng trong số hàng nghìn cuộc thảo luận của tôi với những người muốn Fedility đầu
               tư v{o công ty của họ, rất ít khi tôi nhận được lời nói dối.


                   Tôi luôn cẩn trọng ghi lại tên của những người mà tôi gặp mặt tại các bữa ăn trưa v{ c|c
               cuộc thảo luận. Rất nhiều người trong số đó đ~ trở thành nguồn hỗ trợ hữu ích của tôi trong
               suốt nhiều năm. Đối với những ngành mà tôi chỉ biết rất ít, thì họ dạy cho tôi về những
               nguyên tắc cơ bản của việc phải tìm kiếm thông tin gì trên bảng c}n đối kế toán và cần đặt
               câu hỏi gì.

                   Tôi không biết gì về bảo hiểm cho đến khi gặp các ủy viên ban quản trị của các tập đo{n
               bảo hiểm như Aetna, Travelers, v{ Connecticut General tại Hartford. Chỉ trong vài ngày họ
               đ~ giảng cho tôi một bài học cấp tốc về lĩnh vực kinh doanh này, nhờ thế tôi đ~ nắm được
               một số vấn đề cơ bản và biết c|ch đặt câu hỏi đúng.

                   Nói về bảo hiểm, hồi th|ng 3/1980, tôi đ~ đầu tư 25,4% số vốn của quỹ vào cả sản
               phẩm bảo hiểm tài sản lẫn bảo hiểm tai nạn, v{ tôi đ~ sở hữu nhiều cổ phiếu không còn
               được ưa thích n{y đến mức họ đ~ mời tôi đọc diễn văn tại cuộc hội thảo ngành với tư c|ch
               một người bạn thân nhất của ngành kinh doanh bảo hiểm. Hẳn họ đ~ không mời tôi nếu biết
               rằng một năm sau đó tôi đ~ b|n hết cổ phiếu ngành bảo hiểm để mua cổ phiếu của ngành
               ngân hàng.


                   Năm 1980, cũng l{ thời kỳ cuối của chính quyền Carter, tỷ lệ lãi suất tăng đến mức kỷ
               lục khi Cục Dự trữ Liên bang thi hành chính sách kiềm chế nền kinh tế. Trong hoàn cảnh đó,
               cổ phiếu ng{nh ng}n h{ng được bán với mức giá thấp hơn gi| trị sổ sách bất chấp tiềm
               năng tăng trưởng rõ rệt của ng{nh n{y. Tôi không tìm ra được điều này bằng cách ngồi tại








                  Học chứng khoán bằng cách CLICK vào website: https://CophieuX.com
   74   75   76   77   78   79   80   81   82   83   84