Page 34 - Danh_bai_pho_wall
P. 34
Không phải tất cả chúng tôi lúc n{o cũng lo lắng. Một số người lo lắng nhiều hơn người
kh|c, có người thì năm nay lo lắng nhưng năm sau lại không, còn một số người thường rất
lạc quan về tương lai, v{ đó chính l{ nh}n tố giúp tăng thêm phần sôi động cho các cuộc họp
ảm đạm. Trên thực tế, năm m{ hầu hết chúng tôi đều có cái nhìn lạc quan về tương lai nền
kinh tế và thị trường cổ phiếu chính l{ năm 1987, l{ năm thị trường chứng khoán tụt dốc
thê thảm tới 1.000 điểm. Người duy nhất lên tiếng cảnh báo về năm đó l{ Jimmy Rogers.
Ông cũng chính l{ người một lần nữa cất hồi chuông cảnh b|o v{o năm 1988 về sự sụt giảm
giá cổ phiếu trên toàn thế giới đang đến gần. Rogers nổi tiếng với việc “b|n non” cổ phiếu
khi ông dự đo|n rằng cổ phiếu sẽ biến động, tuy nhiên, mặc dù dự cảm xấu như vậy nhưng
ông vẫn khuyến nghị mua một vài chứng khoán ngắn hạn trên Barron’s trong năm đó hoặc
năm sau đó. Một nh{ đầu tư th{nh công sẽ không để nỗi lo lắng cuối tuần điều khiển chiến
lược đầu tư của mình.
Thành viên của cuộc họp thường niên n{y đều là những chuyên gia có thế lực, quản lý
hàng tỷ đô-la của khách hàng, và từ cuộc họp n{y đến cuộc họp khác, chúng tôi không thể đi
đến thống nhất về việc liệu chúng ta sẽ đối mặt với tình trạng suy giảm toàn cầu hay một cú
đảo chiều đi lên của nền kinh tế.
Sẽ là cần thiết khi lưu ý rằng những lo lắng của chúng tôi lên tới đỉnh điểm trong cuộc
họp năm 1988, được tổ chức hai tháng sau sự sụp đổ của thị trường chứng khoán. Vì vừa
phải chịu một cơn khủng hoảng lớn, nên lẽ dĩ nhiên chúng tôi cũng sẽ chờ đợi một cơn
khủng hoảng tương tự v{o năm sắp tới. Điều này dẫn tới Quy tắc 4 của Peter:
Bạn không thể thấy tương lai qua gương chiếu hậu.
Năm 1988, Zulauf đ~ định hình một năm mới bằng lời phát biểu khai mạc: “Tuần trăng
mật, từ năm 1982 đến 1987, đ~ qua rồi.” V{ đ}y thậm chí vẫn còn là ý kiến lạc quan nhất
được phát biểu trong cuộc họp hôm đó. Thời gian còn lại, chúng tôi bàn luận về vấn đề liệu
sắp tới có xảy ra thị trường giá xuống điển hình, điều có thể làm chỉ số bình quân Dow Jones
giảm xuống đến mức 1.500 hoặc thấp hơn, hay l{ một thị trường đầu cơ gi| xuống chết
người, một thị trường có thể “tiêu diệt hầu như to{n bộ cộng đồng t{i chính cũng như giới
đầu tư trên to{n thế giới” (Jimmy Rogers) v{ g}y ra một “hiệu ứng sụp đổ trên toàn thế giới
như chúng ta từng chứng kiến trong những năm đầu thập kỷ 1930” (Paul Tudor Jone).
Liên quan đến vấn đề thị trường giá xuống chết người và hiện tượng sụt giá trên toàn
thế giới, chúng tôi thảo luận về tình trạng thâm thụt c|n c}n thương mại, nạn thất nghiệp và
thâm hụt ng}n s|ch. Thường thì rất hiếm khi tôi có thể ngủ ngon giấc vào những đêm trước
cuộc họp thường niên, nhưng sau cuộc họp lần này, suốt ba tháng trời tôi ngủ không yên
giấc.
Ở một mức độ n{o đó thì cuộc hội thảo năm 1989 vẫn vui vẻ hơn cuộc hội thảo năm
1988, mặc dù Zulauf có cảnh báo rằng năm 1989 l{ năm con rắn, và theo quan niệm cổ
truyền của người Trung Quốc thì đó l{ một điềm xấu. Nhưng khi chúng tôi tổ chức hội thảo
v{o năm 1990, cuộc suy tho|i được tiên đo|n năm đó lại không xảy ra ở đ}u v{ chỉ số Dow
đ~ tăng trở lại lên 2.500 điểm. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn tìm được một số lý do để không
Học chứng khoán bằng cách CLICK vào website: https://CophieuX.com